Thời ấy
Sông Tam Bạc
Con đò nan khát vọng tròng trành
Nhà máy Xi măng quần quật tấm lưng trần khuân vác
Nhem nhuốc bụi bám không nhìn rõ mặt người
Bến Sáu kho và những túp lều xóm thợ ảm đạm
Còi tàu đấy, cần cẩu đấy và mồ hôi thợ ròng ròng
Ơi sông Tạm Bạc ba dòng chảy mênh mang
Chợ Sắt, cầu Quay, Xi măng, Bến Bính
Những cái tên rất cũ mang theo bao khát vọng
Kiếp người, những kiếp người mỏng manh chịu đọa đầy.
Sông Tam Bạc
Con nước đầy lên con đường dốc cạn
Tôi lặn xuống đáy sông mò trong bùn đất
Ròng rã đời người
Ròng rã năm tháng
Trôi dạt nơi đâu, nơi đâu?
Tôi đi mò cái đầu
Có đôi mắt rực sáng
Ánh lên vàng sao, đẫm màu đỏ sắc cờ
Có đôi mắt đau đáu -
Độc lập tự do –
Thợ thuyền no ấm.
Sông Tam Bạc thắt lòng đớn đau
Lặng lẽ đầy vơi
Lặng lẽ đẩy sóng vào hồn tôi lóc róc.
Sông Tam Bạc
Đêm ấy mùa đông
Ngọn đèn dầu lấp lóe
Anh viết luận thuyết giảng cho công nhân
Và ngày ấy anh bị giặc bắt
Bên bờ sông chúng đã chém đầu
Cây đa rung lá rụng ào ào
Tam Bạc nấc lên gầm gập sóng
Tam Bạc - ba dòng máu đỏ loang
Tam Bạc - ba dải trắng khăn tang.
Rồi một ngày bừng ánh hào quang
Cái đầu với đôi mắt rực sáng
Hóa vào khát vọng dân đất cảng
Hóa vào con nước lên xuống triền sông
Con nước về cho tàu lớn hạ thủy
Để tâm trí người thợ chinh phục biển khơi
Công trình lên cao tô sắc trời thành phố
Tiếng còi tàu. Sóng sáng trời cửa sông
Tam Bạc giờ đây phượng nở giữa phố hồng
Tôi đưa em đi, những con đường lớn
Thành phố đẹp lớn dần về phía biển
Ơi sông Tam Bạc - khát vọng những kiếp người.
Tác giả: PHAN DŨNG
CLB THƠ VIỆT NAM QUẬN HỒNG BÀNG